Tôi đã từng nghĩ Sâm Việt, nhất là Sâm Ngọc Linh, là thứ gì đó chỉ dành cho giới siêu giàu – như một “linh vật” hơn là dược liệu, ngắm thì được, nhưng dùng thì… thôi đành mơ. Nhưng càng tìm hiểu, tôi càng tin rằng: giấc mơ được dùng Sâm Việt không nên là giấc mơ của riêng ai. Có lẽ, điều chúng ta cần không phải là Sâm rẻ hơn, mà là Sâm đúng hơn – đúng hiểu, đúng nhu cầu, và đúng cách dùng.

Tôi từng tưởng Sâm Ngọc Linh là… truyền thuyết
Lần đầu tiên tôi nghe đến Sâm Ngọc Linh, đó là từ một bài viết ca ngợi nó là “quốc bảo”, “thần dược”, “vua của các loại sâm”. Mỗi củ có thể trị giá cả trăm triệu đồng, được trưng trong bình rượu pha lê, hay đóng trong hộp gỗ quý. Nghe đã thấy xa vời rồi!
Và thế là trong đầu tôi – như rất nhiều người khác – Sâm Ngọc Linh mặc định là thứ “không dành cho mình”. Không phải vì không tin vào chất lượng, mà vì… thấy mình không đủ điều kiện để mơ đến nó.

Nhưng rồi tôi bắt đầu tò mò: Sâm Việt tốt đến vậy, sao mình không được dùng?
Tôi bắt đầu tìm hiểu kỹ hơn, đọc các công bố khoa học, nghe chuyên gia nói về hàm lượng saponin cao kỷ lục, về khả năng nâng sức đề kháng, hỗ trợ hồi phục sau hóa trị, trị trầm cảm, giảm stress, điều hòa huyết áp… Tôi bắt đầu thầm mong có ngày:
- Được nhìn thấy tận mắt cây sâm mọc giữa mây mù Kon Tum.
- Được thử một viên kẹo ngậm có chiết xuất từ sâm chứ không phải nhìn qua lớp kính bảo tàng.
- Hay chỉ đơn giản là uống một ly trà Sâm Ngọc Linh vào sáng sớm như một cách tự chăm sóc bản thân.
Và rồi tôi nhận ra: không phải vì Sâm Việt không dành cho tôi – mà là chưa có ai làm nó dành cho tôi cả.
Có phải chúng ta đang hiểu sai – và làm sai – với Sâm Việt?
Sâm không chỉ dành cho người bệnh nặng hay giới đại gia. Nó đáng lẽ nên là một phần trong lối sống khỏe. Nhưng cách mà Sâm Ngọc Linh đang được quảng bá khiến nó trở thành biểu tượng xa xỉ, thay vì là sản phẩm sức khỏe gần gũi.
Tôi chưa từng thấy một tiệm thuốc nào bán viên nang sâm Việt. Chưa từng thấy một gói trà sâm Ngọc Linh ở siêu thị. Và tôi cũng chưa từng thấy một chiến dịch nào nói rõ: “Bạn khỏe, bạn vẫn nên dùng sâm – chỉ cần dùng đúng.”

Tôi không mong Sâm Ngọc Linh rẻ – tôi chỉ mong nó đến gần hơn
Tôi tin: Sâm Việt có thể đến được với tôi, với ba mẹ tôi, với bạn bè tôi – nếu nó được:
- Đóng gói thông minh hơn: một lọ nhỏ cao sâm giá vừa tầm, hay viên nang dễ dùng hằng ngày.
- Quảng bá bình dân hơn: không cần nhấn vào “củ tiền triệu”, mà hãy nói về “giá trị cho sức khỏe từng ngày”.
- Phân phối dễ tiếp cận hơn: trà sâm trong cửa hàng tiện lợi, viên sâm trên các sàn thương mại điện tử, hoặc được tư vấn bởi bác sĩ gia đình.

Sâm Việt – nếu tốt như lời đồn, đừng chỉ để đồn
Tôi biết mình không phải người duy nhất mang giấc mơ được dùng Sâm Việt mỗi ngày – như một cách sống lành, không phải chờ đến khi bệnh mới nghĩ đến sâm. Và tôi tin, nếu có ai đó chịu làm điều này đúng cách, thì Sâm Ngọc Linh sẽ không còn là biểu tượng để “trưng”, mà trở thành người bạn để “dùng” – thật sự và xứng đáng.
Tôi tin là nhiều người như tôi, nghe về cây Sâm Ngọc linh nhưng chắc vẫn chưa được thấy cây Sâm Ngọc Linh ngoài đời. Nhưng tôi tin, một ngày nào đó – giấc mơ nhỏ ấy sẽ không còn xa.
“tôi” đại diện người dùng Việt
